Lãng du trong trời đất
Thốc tung mảnh lá khô
Miên man đùa chuông nhỏ
Khẽ leng keng… leng keng
Vui cùng con sóng biển
Gió vẫn hát một mình
Gió kiêu căng… tự mãn
Gió bất cần… ko yêu…[/FONT][/SIZE][/COLOR][/B]
P/S: Bất giác viết ra những dòng này… một buổi chiều ko gió… chà ơi là nóng 😀 [/SIZE]
Uhm… yêu gió… yêu mưa… yêu mưa gió… 😆
😉 Lại chả yêu quá đi lại còn giả vờ giả vịt.
Thơ 😉
Chẳng biết có phải thơ ko… chứ đọc lại nó như văn 😮