Từng giọt lách tách…
Xao động lớp sữa buồn
Đen đắng… trắng ngọt
Vui buồn… hoà với nhau
Hối thúc… dồn dập
Điệu buồn kia gấp gáp…
Lòng ta cô quạnh…
Ghế bên đứng một mình.
Nhớ người… khẽ nhấp
Kẻ đơn buồn… cafe sữa[/SIZE][/FONT][/B][/COLOR]
P/s: Lang thang một mình… chạy từ bờ Nam sang bờ Bắc… bờ Bắc sang bờ Nam… cuối cùng cũng kiếm được cái quán nhỏ… nhạc classic… Ngồi nhìn đường phố… uống một mình ly café ít sữa…[/FONT][/SIZE]
Bảo em làm gì chứ cai café thì chịu thôi… :ko:
Thèm cafe 2, nhưng quyết tâm cai zồi 😐
Nghe nói lang.. thang một mình… chạy từ bờ Nam sang bờ Bắc… bờ Bắc sang bờ Nam…thích nghê
Khi nào buồn mới lang thang… 🙁
Đúng roài… kiếm con nhỏ nào bán café mà cưa đểu… nhở 😆
Kiếm nhỏ bồ bán cafe cho tiện cả đôi đường. :whistle: Đến tình yêu còn không vĩnh cửu lấy gì một tách cafe. :left: :right:
😀 Ham vui và ham chơi,thích quá hỉ,nhớ chụp hình cho chị coi với.
Lại ham vui… em chuẩn bị sang Đại Nội đây… hôm nay khai mạc Festival 2008, em làm cộng tác viên cho Đêm Hoàng Cung 😀
Hi hi bửa sau đi lang thang cho tớ đi ké zới 😀
“Đen đắng… trắng ngọt”, hóa ra ta ngọt ngào, khà khà. Ra là cafe đen nhớ cafe sữa đây 😛
Café sữa nhớ café đen chị ạ… 😀
Đọc comment này một hồi,thấy:lol:cafe đen nhớ trắng,trắng nhớ đen,rồi..lại đen nhớ trắng 😆
😆