Nhiều lần tự nhủ "Sẽ ko yêu, sẽ sống cân bằng", thế nhưng vẫn ko quên được bóng hình người đó. Vẫn yêu, rất yêu, dù đã từng tổn thương rất nhiều. Nếu được quay ngược thời gian, có lẽ mình sẽ nói ra thật sớm, ko phải chờ đợi. Vẫn ko hối hận khi nói lời yêu với người ấy, vẫn rất yêu, rất thương. Tự nhủ sẽ sống "cân bằng", ko một chút "gợn"… sẽ cố gắng.
Nếu như trên đời này đừng bao giờ có từ ” giá như”… 😉
Chẳng có chữ “giá như” nào cả 😀
em chả biết lúc ấy em đang nghĩ gì..
Thỉnh thoảng có một chút “gợn” thôi em… rồi mọi cái lại trở về trật tự cũ cả 😀
tốt cho anh
Em thì sao? Khá hơn chưa?
em hả.. em lúc nào chả tốt anh:D 😀 😀
😀
😀
😀
:p :p :p
😀
yêu… .. thế bây giờ thế nào rồi :left:thích bài rock này của lão, dù là rock nhưng khiến lòng dịu thật, nhất là những lúc lộm cộm bức bối :right: PS: 2 người nói cái gì thế nhỉ 😐
Một chút suy tư lúc một mình thôi :)Cả 2 nói chuyện riêng tư chút thôi, cứ nghe rock đi 😆
:whistle: chuyện thầm kín…:devil: :devil: :devil: 😮 😮
[Thì thầm… thì thầm… thì thầm]Smurf… smurf… smurf… :smurf:
:smurf: :smurf: 😉 😉 😮 😮