Mười một…

Dạo này thích leo lên lan can của ban công ngồi, cái cảm giác hai chân đung đưa thật thoải mái, hít thật sâu khi cơn gió thoảng qua… Mái nhà bên cạnh, những con mèo đang đùa giỡn với nhau… nhìn tụi nó lại nhớ đến Jett gãy đuôi của mình, lặng lẽ ngồi bên mình mỗi lúc mình buồn, cựa đầu vào chân những lúc mình huýt sáo… Lại thở thật dài cho gió mang đi điều không vui ấy, không giành tình yêu cho một con mèo nào nữa… Ngước nhìn ngọn dừa bị đốn trọc lá rồi lại nhìn những tòa cao ốc xa xa, nơi những căn phòng đỏ đèn có gì không nhỉ? Lại chìm vào suy nghĩ triền miên…


Tháng 11, lại thêm một cái list ballad, chất chứa nhiều kỷ niệm đã phủ kín bụi mờ…

3 Replies to “Mười một…”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *